Phân loại vật liệu bề mặt đáy biển (hay còn gọi là phân loại trầm tích đáy biển) là một nhiệm vụ quan trọng đối với địa chất, kỹ thuật và sinh thái biển. Có nhiều phương pháp khác nhau để phân loại vật liệu bề mặt đáy biển, mỗi phương pháp đều có ưu điểm và nhược điểm riêng. Trong bài viết dưới đây, Đất Hợp sẽ giới thiệu một số phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển phổ biến cũng như ưu và nhược điểm của từng phương pháp.
Phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên hình ảnh
Phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên hình ảnh là phương pháp sử dụng hệ thống hình ảnh âm thanh, chẳng hạn như máy đo tiếng vang đa tia, sonar quét cạnh hoặc hệ thống giao thoa kế, để ghi lại cường độ hoặc kết cấu tán xạ ngược của đáy biển.
Sau đó, các hình ảnh được xử lý bằng các kỹ thuật như phân tích kết cấu, mạng lưới thần kinh nhân tạo hoặc mô tả đặc tính phản ứng góc để phân loại đáy biển thành các loại trầm tích khác nhau.
Ưu và nhược điểm của phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên hình ảnh:
- Ưu điểm của các phương pháp này là chúng có thể bao phủ các khu vực rộng lớn một cách nhanh chóng và cung cấp hình ảnh có độ phân giải cao về đáy biển.
- Nhược điểm là chúng có thể bị ảnh hưởng bởi nhiễu, bóng hoặc tạo tác trong ảnh và chúng có thể yêu cầu dữ liệu thực tế hoặc kiến thức trước về các loại đáy biển để đào tạo hoặc xác nhận.
Phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên mô hình
Phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên mô hình là phương pháp sử dụng các mô hình truyền và tán xạ âm thanh trong đại dương dựa trên cơ sở vật lý để ước tính các đặc tính địa âm của đáy biển như tốc độ âm thanh, mật độ, độ suy giảm, độ nhám và cấu trúc lớp.
Sau đó, các mô hình này được đảo ngược bằng cách sử dụng các phép đo trường âm thanh tại một hoặc nhiều máy thu, chẳng hạn như hydrophone hoặc mảng. Việc đảo ngược có thể được thực hiện bằng cách sử dụng các kỹ thuật như xử lý trường khớp, suy luận Bayes hoặc học máy.
Ưu và nhược điểm của phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên mô hình:
- Ưu điểm của các phương pháp này là chúng có thể cung cấp các ước tính định lượng về các thông số đáy biển và tính đến các tác động của sự biến đổi và tính không chắc chắn của môi trường.
- Nhược điểm là chúng có thể đòi hỏi nhiều tính toán, nhạy cảm với mô hình không khớp hoặc lỗi đo lường và yêu cầu kiến thức chính xác về các đặc điểm cũng như vị trí của nguồn và máy thu.
Phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên đặc điểm
Phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên đặc điểm là phương pháp sử dụng các đặc điểm thu được từ dữ liệu âm thanh hoặc phép đo độ sâu để phân loại đáy biển. Các đặc điểm có thể là các thước đo thống kê, quang phổ, hình thái hoặc hình học nhằm nắm bắt một số khía cạnh về tính biến đổi hoặc cấu trúc của đáy biển.
Sau đó, các tính năng này được đưa vào một bộ phân loại, chẳng hạn như cây quyết định, máy vectơ hỗ trợ hoặc mạng thần kinh tích chập, để gán nhãn cho các loại đáy biển.
Ưu và nhược điểm của phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển dựa trên đặc điểm:
- Ưu điểm của các phương pháp này là chúng có thể làm giảm tính chiều và độ phức tạp của dữ liệu và khai thác mối tương quan hoặc mô hình giữa các tính năng khác nhau.
- Nhược điểm là chúng có thể yêu cầu lựa chọn hoặc tối ưu hóa tính năng để tránh sự dư thừa hoặc không liên quan và chúng có thể phụ thuộc vào sự lựa chọn và hiệu suất của bộ phân loại.
Trên đây là 3 phương pháp phân loại vật liệu bề mặt đáy biển. Nếu còn bất kỳ thắc mắc nào, hoặc có nhu cầu tư vấn về thiết bị trong công tác phân loại vật liệu bề mặt đáy biển hay khảo sát thủy đạc, hãy liên hệ ngay đến HOTLINE 0903 825 125 để được hỗ trợ nhanh chóng nhất nhé!
>>> Xem thêm: Lợi ích công nghệ Multibeam trong khảo sát đa phổ